Động lực học hành cùng cô gia sư xinh dễ dãi, dù đã tan 3 tiếng trước rồi, từng cơn gió lạnh khe khẽ bay vào cửa nhà làm trái tim tôi ê buốt, tôi cứ đứng lên rồi ngồi xuống như chờ đợi một thứ gì đó, chắc là chờ anh, Niềm vui học hành cùng cô gia sư xinh dễ dãi mà không phải đâu, anh từ đó đến giờ như vậy rồi việc gì tôi phải chờ cơ chứ, chẳng cần chờ, chẳng cần đợi. Cái bụng đói meo từ chiều đến giờ cứ kêu không ngừng nghĩ, mệt và đói nhưng cũng chẳng biết làm gì, định nấu cơm nhưng lại nghĩ không lẽ ăn cơm trắng vì tôi có biết làm đồ ăn đâu. Càng nghĩ lại càng buồn, tôi rụt đầu mình